Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013

Tình dục. Lấy nhau vì tình ái, bỏ nhau vì.

Cho đến khi bác mẹ chồng thúc giục chuyện sinh con đẻ cái thì cô mới chuyện trò với chồng

Lấy nhau vì tình yêu, bỏ nhau vì... tình dục

Và cũng đến lúc này cô mới biết vai trò của hai chữ tình dục trong hôn nhân.

Tựu chung lại là do Phương không biết chiều chồng nên anh sinh ra nản và sa ngã. Đôi ba cuốn sách hay, những lần hò hẹn trong những quán cà phê cổ điển, cùng dạo phố trên con đường ngập lá vàng, nói những câu chuyện đậm chất thơ. Trái tim mỏng mảnh của cô đã vỡ vụn, cô chẳng thể ngờ cuộc hôn nhân trong mộng của mình lại có một cái kết trần trụi và khốn khổ thế này. Những ngày sau đó, anh quan hoài chăm sóc Phương ân cần khiến cô hạnh phúc lắm.

Dần dần anh đâm chán vợ. Phương bất ngờ trước câu hỏi của chồng: “Sao anh lại nghĩ thế? vì sao em lại không cần anh chứ?”. Phương cứ nằm trân trân ra kiểu "há miệng chờ sung rụng" hoặc chồng bảo gì Phương làm nấy một cách máy móc khờ khạo, thụ động. Hiển nói rất dài về căn do khiến anh có con riêng. Với tấm bằng tốt nghiệp loại ưu, cô được nhà trường giữ lại làm giảng sư dạy môn Ngữ văn - công việc mà cô luôn mơ ước.

Thấy vợ vẫn còn trắng trong, Hiển lấy làm thỏa mãn vô cùng. Hai nhà liền xem luôn ngày đẹp để làm lễ thành hôn. Cô lóng nhóng chẳng biết làm gì, cứ nằm yên cho chồng "hành sự", trong khi Hiển lại quá dạn dày kinh nghiệm.

Viết lá đơn li hôn trong nước mắt, Phương vẫn không hiểu tại sao một người đàn bà ngoan như mình lại có thể bị chồng lừa dối ? Vừa chiều chồng xong, Hoa lồm cồm bò dậy chạy ra bàn máy tính để cầm cố chinh phục một đỉnh nữa trong công việc. Hiển không chỉ là một người thành đạt trên thương trường, anh còn là một gã Don Juan thứ thiệt trên tình trường. Sau đêm tân hôn, hai vợ chồng cũng chỉ “gặp gỡ” một vài lần nữa thì Hiển bỏ bễ luôn chuyện giường chiếu với vợ (Ảnh minh họa).

Kệ xác lời can gián của lũ bạn về cái sự ngoan hiếm có của mình, Phương vẫn quyết giữ sự thanh tân cho chồng tương lai và mơ tưởng về một tình ái đầy chất thơ. Phương phần vì hổ hang, phần vì sĩ diện nên cũng chẳng tha thiết gì chuyện dục tình, cứ sống qua ngày với đống sách soạn bài và lu bù vào công việc.

Vậy nên trong một buổi tối rét mướt bên ánh nến ở một nhà hàng, Hiển ngỏ lời cầu hôn với Phương và đã được cô gật đầu trong niềm hạnh phúc. Lòng tự tôn của cô đã bị xúc phạm nặng nề

Lấy nhau vì tình yêu, bỏ nhau vì... tình dục

Hiển suy nghĩ hồi lâu rồi đột ngột hỏi cô: "Em cần gì ở cuộc hôn nhân này? Anh có cảm giác em không cần anh thì phải?”. Thời kì thấm thoát trôi qua gần 1 năm, hai bên gia đình trông ngóng mãi mà vẫn chưa thấy tin mừng của đôi trẻ. Hiển nhìn thẳng vào mắt Phương nói: "Giờ nếu anh nói anh có con riêng ở ngoài thì em có cần anh nữa không? Có chấp nhận anh nữa không?”.

Hiển cũng đã nhiều tuổi, gia đình lại gia giáo nên Phương là sự tuyển lựa hoàn hảo cho anh và cả gia đình anh. Anh mong cô tha nhưng tai Phương ù đi, cô không còn nghe thấy gì nữa. Việc nắm bắt tâm lý và thị hiếu của đàn bà nằm trong lòng bàn tay anh. Nguyên do là vì sau đêm tân hôn, hai vợ chồng cũng chỉ “gặp gỡ” một vài lần nữa thì Hiển bỏ bê luôn chuyện giường chiếu với vợ.

Anh đã chinh phục được hoàn toàn trái tim ngây thơ của cô giảng viên trẻ. Phương ớ người: "Sao lại chuyện trò vô lý như thế? Em đã làm gì sai mà anh lại đối thế với em?”. Anh chán vợ có lẽ cũng vì cái sự quá ngoan và quá phục tòng chồng ngay cả khi trên giường của Phương. Đêm tân hôn diễn ra trong cảm xúc hỗn độn với một cô gái còn thơ ngây như Phương. Cái sự ham thích khám phá ban sơ mất dần đi, trong khi bên ngoài kia lại có hằng hà sa số những em xinh đẹp, giỏi chiều chuộng sẵn sàng hiến dâng cho anh.

Trong khi một người đàn ông từng trải như Hiển thì cần nhiều hơn thế. Lễ ra mắt hai bên đều diễn ra trong vui mừng vì môn đăng hậu đối và thông gia hai bên đều ưng ý với cặp đôi trai tài gái sắc này.

Ưng chuẩn giới thiệu của một đồng nghiệp cùng cơ quan, Phương làm quen với Hiển - một người đàn ông thành đạt và trải đời, người khiến Phương rung động chỉ sau lần gặp gỡ trước hết. Thế nên để chinh phục một cô gái như Phương không phải việc khó khăn lắm.

Mấy đứa chơi thân nhiều lần phải dặn dò: “Mày xỉn bớt đi, không sau này đời khổ đấy! Thời này lấy đâu ra hoàng tử cưỡi con bạch mã tới mà rước mày đi nữa, cứ ngoan kiểu mày thì có mà chết già!”. Từ đây, cô bắt đầu mở lòng để cỡ hôn phu ngày mai.

Bố mẹ cứ giục mãi, chỉ có Phương mới hiểu vì sao mình mãi chưa thụ thai. Dù rằng là dân chuyên văn với nhau nhưng bạn bè cùng lớp cũng phải bái phục sự lãng mạn bay bổng của Phương.